DU LỊCH
Trên VTV, đang tuyên truyền cho du lịch, sau hoặc cùng chung
với sự phát triển của dịch covid 19. Phong cảnh của Hạ long, biển Nha trang,
Vũng Tàu, Phú quốc…đẹp nhộn nhịp từ ăn ở khách san, vui chơi…được trưng bày
cùng với những lời bình hoàn hảo, những
người ngồi xem TV cũng háo hức thèm khát du lịch, đăc biệt là những người có
điều kiện đi phượt. Mỗ tôi chỉ biết du hí trên TV, còn đi thì xin cáo. Nhân đây
Mỗ xin đăng lại bài viết trên blog về du lịch.
DU LICH CẤPTRẠNG
Kinh tế phát triển du lịch cũng phát triên
theo. Người dân hiện nay không những chỉ no ăn, ấm mặc, kinh tế khá giả, đời
sống cao, cho nên có nhu cầu nhiều thứ, ăn ngon, mặc đẹp, chơi du hí. .
.,. . ., . .., trong đó có du lịch. Du lịch trở thành ngành công nghiệp không
khói, góp phần tăng trưởng kinh tế, đồng thời làm cho đời sống văn hóa, tâm
linh, đối ngoại giao thông vận tải…cũng thay đổi. Nhưng, du lịch cũng có mặt
trái, chống chỉ định cao, lợi bất cập hại. Về mặt xã hội thì du lịch lắm chuyện
lắm. Du lịch là đi chơi khỏi nhà, khỏi nơi ở một thời gian để tim niềm
vui, tìm của lạ (thiên nhiên, ẩm thực, cảnh chùa chiền), góp phần mở rộng
tri thức, tâm linh thoải mái… sau những ngày làm việc vất vả, mệt mỏi thể xác
và tâm hồn.
Đông thời, các doanh nghiệp. công ty du lịch được thành lập và
cạnh tranh theo cơ chế thị trường, bằng mọi kiểu cách để thu nhập cao. Quảng
cáo là một cách, rất bài bản, đủ mọi phương pháp tiện nghi ( áp phích, tờ
rơi, trên TV, trên mạng inter…) để mời chào, rất hay và rất bay bướm, giống như
quảng cáo bán nhà chung cư, quảng cáo thuốc chữa bệnh, mì ăn
liền... Nhưng chính xác thì còn phải im xem sao! Phần lớn là
không chính xác, nói sai, thâm chí nói dối, nói dối đơn, nói dối kép
( kiểu Corneille)… Du khách nếu không tỉnh táo , tưởng bở, rất dễ ăn quả
lừa. Sự thật như thế nào chỉ có du khách đã từng mới tỏ tường. Tỷ dụ như, du
lịch sinh thái chỉ là cánh đồng cỏ hoang, chùa giả, bãi cát trắng,
hang động tối om… nơi ở (khách sạn) quá đắt, nhếch nhác thiếu tiện nghi sinh
hoạt , bãi tắm bơi rất bẩn nhiều rác thải, ăn các loại đăc sản địa phương không
ngon, bẩn độc hại, phương tiện đi lại khó khăn, tiện nghi thì tồi
tàn, chậm chạp… Chỉ có chuyện CAVE, các doanh nghiệp cứ im như
tờ, không thấy quảng cáo trên các phương tiện thông tin, nhưng dân du lịch, du
liếc, các đại gia đều “Biết rồi, khổ lắm…! ”
Kẻ viết bài này (tác giả) ít di du lịch , phần vì lép ví.
Nhưng phần nhiều do cá tính, không khoái đi xa nhà, không ngủ được nơi xứ lạ,
không thích ăn nhậu đắt và bẩn, không bia rượu… và nhiều thói quen khác
Mặc dù tác giả cũng có nhiều điều kiện để đi du liếc, con cháu, người nhà
mời đi cả trong và ngoài nước, (kể cả Mỹ), đài thọ toàn bộ .
Thời đại ngày nay, chỉ ngồi trước màn hình, đọc trên mạng internet cũng
liếc được nhiều, rất nhiều là đằng khác, ví dụ như cầu Safransico (Mỹ), tháp
Efiel (paris), sân vận động (Lào), sân vận động Manchester (Anh), ngay cả
phòng bầu duc nhà trắng cũng rất tỏ tường…,,Nhờ vậy tác giả dễ trở
thành kẻ “Biết Tuốt”, đi nhiều chưa chắc.
Xin kể một chuyện vui: Có một lần đi du lịch Hạ
long, dù chỉ một ngày thôi, phải về HN ngay để được ngủ ở nhà; Do ngồi ăn
nhậu trên tầu, không sạch nên đau bụng muốn đi ngoài, buộc phải chui vào
toillet ỉ xuống biển. Lần khác đi máy bay, cũng thế! Khi ngồi "buôn dưa lê", kể lại chuyện này với các chị em, họ cười ầm lên, ông đươc ị trên
bầu trời và ngoài biển khơi thật là hết xẩy, thế sao ông không đi Mỹ
để ỉa vào Mỹ, đi Sing để ỉa vào Sing thì hết ý… he!….he!
Vì du lịch thời nay đã phát huy du lich cấp trạng thời
xưa Truyện cổ tích vui dân gian kể
rằng, dân bên này sông kháo nhau bên kia sông có trạng lột, thấy lạ, hay,
họ rủ nhau qua đò đi xem trạng lột Qua sông họ dến điếm xem thì chỉ
thấy trạng Quỳnh cởi chuồng đứng để mọi người nhìn. Thế là dân “du liếc” biết
ngay ăn phải quả lừa, ai cũng mỉm cườj quay về. Qua bến đò về, có
một cái biển chữ to “ Đ…mẹ đứa nào nói với dứa náo!” Mọi
người quay về im thin thít, chỉ mỉm cười. Khách bên này sông tưởng hay, tranh
nhau qua đò để đi xem ! Các lái đò thắng quả đậm.
Xin có mấy lời bình: Gọi là “cấp” trạng cũng không chính xác, gọi là dạng
(đồng dạng) mới đúng. Du lịch ngày nay mênh mông lắm, mặt
bằng rộng không thể kể xiết, trong nước, ngoài nước. từ nông thôn đến đô
thị, từ đồng bằng đến miền núi hẻo lánh. Nơi đến là biển, cảnh núi rừng,
tất tật được mông má đẹp và lạ, rồi chùa chiền, hợp với
tâm linh; Có nghĩa phải là nơi xa nhất, cao nhất, lạ nhất, ngon nhất,
nhất…nhất và nhất! Du lịch viên ngày nay thì vô kể không phải chỉ có
những đại gia giầu, những người có giấy mời kèm phong bao, nhiều người
ăn no, ấm cật, rỗi rãi hay "buôn dưa lê", muốn biết muốn khoe. Ngoài ra các
tổ chức, cơ quan, đoàn thể dùng tiền chùa, đi hội nghi tại chỗ, đi
phượt, không phải bỏ tiền túi,.
Còn du lịch Trạng Lột, cũng dạng du lịch nhưng rất nhỏ trong phạm
vi xóm làng, chỉ bên này bên kia sông. (Cũng điểm , cũng liếc,
cũng cảnh ngộ và móc túi khách để làm giầu). Nhưng nhỏ lại hay, nó đã
đi sâu vào lòng người dân, ăn sâu vào nền văn hóa dân gian dân tộc, được
ghi vào sách. .Ai đọc truyện Trang Quỳnh cũng thấy trạng lột, ai đoc
truyên cười VN cũng thấy trạng lột, thậm chí đọc lịch sừ dân gian cũng có. Các
ông, bà thích kể cho các cháu nghe, các cháu cũng thích nghe ông bà kể
truyện trạng lột. Rất vui …!