Thứ Tư, 29 tháng 1, 2020


BÁNH CHƯNG, VĂN HOÁ ẨM THỰC     CỦA DÂN TỘC
Năm nay, năm canh tý (2020), gia đình tôi không góí banh chưng, nhưng dươc các cháu, bà con biếu, cho khá nhiều (hơn chục cái). Ăn không nhiều, có lẽ phải đến tết Nguyên tiêu vưỡn chưa hết. Nhân đây, xin tìm hiểu kỹ về bánh chưng ngày tết cho vui.
Câu đố dân gian “Trong trắng ngoài xanh, xung quang giồng hành, giữa thả lợn” bao gồm cả nội dung bên trong và hình thức bên ngoài của một chiếc bánh chưng. Bánh chưng được làm bằng gạo nếp thơm ngon, nhân bằng đỗ xanh đãi vỏ và thịt mỡ lợn, có thêm hành củ, hạt tiêu làm gia vị. Một số vùng gói bánh “tét”, nguyên liệu bánh tét thực chất cũng như nguyên liệu bánh chưng, “khác tên vì khác cách làm,/ Cũng là nếp trắng đậu xanh đó mà” (ca dao).
         
                                                                                                                                  
 Bánh chưng được gói bằng lá dong  và buộc chặt bằng lạt dang. Dong là một loại cây thảo chủ yếu trên rừng, lá to và rộng, không độc hại, có khả năng như chất phụ gia, vừa bảo quản chống thiu vừa giữ mầu xanh của bánh. Bánh chưng được luộc kỹ, rền, mềm và thơm, ai cũng thích ăn; từ các cụ tuổi 80 răng rụng, đến các cháu trẻ thơ răng sữa; từ dân nghèo đến người giầu sang trên khắp mọi miền đều thích ăn bánh chưng. Bánh chưng không của riêng ai (!). Gói bánh chưng là một nghệ thuật, phải vuông, góc ra góc, cạnh ra cạnh. “Góc bánh chưng” đã trở thành thuât ngữ dân gian chỉ những cái gì chính xác, “nên tôi phải hỏi, ra góc bánh chưng”(Tú Mỡ). Thợ mộc, thợ đạc điền khi đo đặc thường hay dùng thuật ngữ này. Ngày nay trong bóng đá các bình luận viên cũng hay gọi góc cầu môn như thế.
          Luộc bánh chưng cũng rất kỳ công­, luộc trong khoảng 5 canh (12tiếng đồng hhồ), lửa luôn luôn phải cháy đều, nước luôn luôn phải ngập bánh và sôi đều, củi cũng cần phải chọn  củi ngon không bị ô uế.
          Gói bánh chưng vào dịp tết nguyên đán là phong tục truyền thống đẹp của dân ta. Ngày tết gia đình nào không có bánh chưng coi như không có tết và sẽ xảy ra cảnh “vợ kêu con khóc”. Những ngày giáp tết, nhà nhà gói bánh chưng, người người đi chợ mua lá dong; một góc chợ tết thưòng bán lá dong và lạt dang. Bánh chưng xanh cùng với “cây nêu, tràng pháo, thịt mỡ dưa hành, câu đối đỏ” làm cho không khí tết vui, nhôn nhịp hẳn lên. Ngày nay cây nêu, tràng pháo có thể mất đi theo năm tháng, nhưng dưa hành, thịt mỡ,  bánh chưng thì vẫn gắn liền với tết, không thể thiếu được trong ngày tết, là dư vị trong suốt cả tháng giêng ăn chơi.
Có lẽ trên thế giới, thế gian này chỉ có dân tộc Việt Nam gói bánh chưng. Bánh chưng, một trong những biểu tượng văn hoá lâu đời nhất của dân tộc Viêt Nam. Bánh chưng, tượng chưng đất vuông, cùng với bánh dày tương trưng cho trời tròn trở thành truyền thuyết lịch sử dân tộc.  Truyện truyền kỳ “Bánh Chưng bánh Dày” kể rằng: “Liêu Lang con trai vua Hùng được truyền ngôi nhờ tự tay làm ra bánh chưng và bánh dày thơm ngon, đậm đà hương vị đồng quê, dâng kính lên vua cha ngày tết”. Đêm giao thừa, đêm trừ tịch huyền bí, cả nhà ngồi quanh nồi bánh chưng chờ đón giao thừa, ông bà thường kể cho các cháu nghe sự tích “Bánh Chưng Bánh Dày”.
Bánh chưng thấm sâu vào ngóc ngách tâm hồn người Việt Nam, đi vào truyền thuyết, vào ca dao tục ngữ, trở thành những tứ thơ đậm đà tính trữ tình, chắp cánh cho thơ ca bay bổng: Lạt này gói bánh chưng xanh/ Cho mai lấy trúc, cho anh lấy nàng” .

Bánh chưng hương vị đồng quê thân thương đã vượt qua biên giới, vượt qua trùng dương để có ở nhiều nơi trên thế giới, ở Nga, ở Đông Âu, ở Pháp…. Gần đây ở bang California (Mỹ) cũng đã thông qua luật bánh chưng người Việt, đó là “bánh chưng được phép dự trữ bày bán trong nhiệt độ thông thường, trong khi các loại thức ăn khác phải để trong nhiệt độ dưới 5oC hoặc cao hơn 63oC” (Tuổi trẻ-9/10/06). Bánh chưng đã làm day dứt những người xa quê hương đất nước, kể cà những người vong bản, mỗi khi tết đến. Bánh chưng là một trong ”Mười hai thương nhớ” (Vũ Bằng) của người  sống ở đất khách quê người.
Ngày nay, người ta vẫn ăn nhiều bánh chưng, không chỉ ngày tết mà trong cả các ngày lễ hội, tiệc cưới, ma chay… Bánh chưng vẫn đang sống cùng năm tháng, vẫn là món ẩm thực rất văn hoá của nền văn minh lâu đời đất Việt. Nhưng đáng buồn thay, bánh chưng đã và đang mất đi những tinh hoa vốn có mà tổ tiên ta để lại. Người ta đang biến hoá bánh chưng thành hàng hoá đơn thuần, sản xuất theo dây truyền có nhiều công đoạn, trong đó người chuyên gói, người chuyên luộc, người chuyên vận chuyển, người chuyên bán… Chưa hết, để có lợi nhuận cao, họ đã làm cho bánh chưng biến dạng, bị bóp méo cả “hồn lẫn xác”, thêm vào nhân bánh đủ thứ để hấp dẫn như lạp sường, hạt sen, ngũ vị thập cẩm,…, ngoài vỏ kết thêm lá dừa và giấy màu sặc sỡ, để rồi tuyên truyền quảng cáo.
Hậu duệ vua Hùng ngày nay, chúng ta, thế hệ con cháu đang giữ gìn và phát huy truyền thống văn hoá tốt đẹp, quyết không để mai một, hoặc bóp méo, nhất là vua tổ Hùng Vương được UNESCO công nhận là văn hoá phi vật thể, trong đó có “văn hoá ẩm thực bánh chưng”, vốn đã có từ bốn ngàn năm văn hiến để bánh chưng sống mãi với dân tộc, và trở thành thương hiệu ẩm thực thế gian.

                                                    Nguyễn Văn Chất
                                         Mail: nv_ chat2006@yahoo,com


Thứ Sáu, 17 tháng 1, 2020


 CANH TÝ



Chip chíp
CHÚC MỪNG NĂM MỚI

          Biẻu tượng của năm Tý lá chú chuột. Nhưng chuột bị người ta ghét, nhà nông coi chuột là kẻ thù nguy hiểm. Chuôt là loài vật ăn khỏe, chóng đói, đẻ nhiều, cho nên chúng phá hoại mùa màng, kho lương thực, thực phảm ghê gớm để kiếm ăn. Chuột cống là con vật trung gian truyền bệnh dịch hạch, viêm phổi dịch hạch. Chuột chù có mùi hôi khó chịu, nguyên nhân gây ra ô nhiễm môi trường trong nhà.  Người ta ghét chuột, tìm cách tiêu diệt. Có nhiều cách diệt chuột, bằng chó mèo, cạm bẫy, thuốc độc, keo dính, tránh chuột bằng cửa đóng then cài chặt, hòm, chum vò kín đáo..

Có một loại chuột, ‘chuột đen đầu”, phần lớn xã hội đều tỏ tường, nhưng cũng có người không biết, các cháu học,  các  bà nội trợ, osin, …, phát hiện rất khó nhưng diệt chuột đen đầu lại càng khó



                                                                                  

Chuột cũng có loại chuột tốt, có ích cho người lắm chứ! Thit chuột chuột đồng (chuyên ăn lúa , ngon và thơm, thịt chuột là món ăn văn hóa ẩm thực ở nhiều làng quê. Mâm cỗ cưới làng Đình Bẳng (Bắc ninh) phải có đĩa thịt chuột mới là sang, tác giả bài này đã có lần đến Đình bảng thăm anh bạn, bữa cơm bạn tiếp, không có đĩa thịt chuột, bạn ân hận và xin lỗi. Anh bạn có biết đâu, đó là rất may cho mình vì mình không ăn thịt chuột, thế là hòa cả làng hi…hi! Những ngày hoàng đạo có nhiều đám cưới, chuột hiếm, rất đắt. Chợ Cổ Dũng (Hải dương) được gọi là chợ “Chuột”chuyên  bán  thịt chuột đã thui sẵn.  Thịt con dúi ở rừng, hải ly dưới biển (họ hàng nhà chuột), ngon và rất đắt, thực phẩm quý hiếm, người giầu sang nhiều tiền mới dám xài. Ngành khoa học dược lý sử dụng chuột bạch làm con vật thử nghiệm trong sản xuất thuốc. Hầu như tất cả các loại thuốc phòng bệnh, chữa bệnh và dưỡng sinh, từ vắc-sin đến kháng sinh, thuốc bổ béo đều được chuột dùng thử trước.
          Trong văn học nghệ thuật chuột được nhân cách hóa bằng sự thông minh lanh lợi.Bức tranh dân gian “Đám cưới chuột” làng Đông Hồ nổi tiếng từ bao đời, mang đậm hồn dân tộc, sống mãi với thời gian.

                           
                                                             Tranh Đám cưới chuột
    Câu ca dao”Con mèo mà trèo cây cau, hỏi thăm chú chuột đi đâu vắng nhà, chú chuột đi chợ đường xa, mua mắm mua muối giỗ cha ông mèo” rất hay, người lớn trẻ em đều thuộc, đã trở thành tiếng hát ru, ăn sâu vào cõi lòng. Bộ phim hoạt hình nhiều tập “Tôm và Jery” do hãng Díney sản xuất rất hay, có giá trị nhân văn giành cho trẻ em. Bác mèo(Tôm), to lớn,nanh vuốt kinh sợ luôn rình đuổi bắt một chú chuột (Jerry) bé tí tẹo. Jerry tưởng như sẽ bị Tôm ăn sống nuốt tươi. Nhưng ngược lại, Jerry nhanh nhẹn, thông minh, luôn làm cho Tom mất ăn mất ngủ. Jerry lừa Tôm trong bất kỳ mọi việc, mọi nơi, mọi lúc. Những động tác cử chỉ hóm hỉnh của Jerry làm con trẻ mê mẩn, xem không biết chán. Bậc ông, bà, cha, mẹ xem phim Tôm và Jerry cũng thấy khoái cảm thấy mình trẻ lại thời ấu thơ.
          Các cụ, các ông, các bà tuổi Tý rất tự hào, được mang trong mình tâm linh một con vật bé nhưng thông minh, nhanh nhẹn, có ích cho đời. Chuột tuy nhỏ bé nhất nhưng đứng đầu chi của mười hai con giáp (Tý,  Sửu, Dần, Mão…).  
 Nhiều ngưới sinh năm Tý đặt luôn tên là Tý (cụ Tý, ông Tý, bà Tý…) cũng vì lý do trên. Năm nay năm Canh-Tý, là năm đứng đầu mốt giáp gồm cả can và chi, năm canh tý nhiều lộc lắm đấy! Dân ta hay thờ những con vật như hổ, nghê, rồng phượng, hạc,…riêng chú chuột chưa thấy đâu thờ. Đó là một khiếm khuyết, vì chuột mới chính là ân nhân của con người.
                                                                   Nv_chat2006@yahoo.com.vn