CƯỜI VUI
Nói về cười thì không bao giờ hết. Khi vui, khi tức tối, khi yêu thương, kể cả khi ghét bỏ, ai cũng có thể cười. Các cháu nhỏ mới lọt lòng cười với mẹ, với ông bà, với người lớn. Khi đã khôn lớn, hoc sinh từ mẫu giáo đến đại học cũng đều có tiếng cười, cười trong hoàn cảnh xã hội, cười tâm lý ( cười một mình, cười khi đọc, cười khi lao động)….Theo Mỗ, tiếng cười, dù trong trường hợp nào cũng làm cho người ta vui, đỡ khổ. “Cười là liều thuốc bổ, là sự giải thoát và là sự chấm dứt khổ đau” (Ecclesiastes )
Trong phạm vi bài này,
mỗ chỉ bàn về Tiếng cười của người tuổi cao (như mỗ). Theo tuyên ngôn Victoria
về “người cao tuổi” của Tổ chức y tế thế
giới (WHO) có ba cái mốc giữ gìn sức khỏe khi trường thọ: Ăn uống cân bằng, vận động có o-xy và tâm lý ổn định. Tuyên ngôn cũng nhấn mạnh: "xin đừng để chết vì thiếu hiểu biết".
Về tinh thần, để tâm lý ổn định, người cao tuổi cần được sống thoải mái, trong đó cười vui là quan trọng, “tiếng cười bằng mười thang thuốc”, cười công năng (cười to) tốt hơn là cười mỉm, cười thầm trong “bụng”. Người cao tuổi nên tránh mọi sự tức giận, khi giận ai nên tránh xa, hoặc tìm cách thăng
hoa (chơi đàn, hát, ngâm thơ…), không cố chấp và sẵn lòng vị tha, nên có bạn tri kỷ hoặc đọc sách để giải tỏa, tất cả tạo nên
tiếng cười. Người cao tuổi, khi đã bị lú
thì ít có người trò truyện, không có ai tranh luận pha trò…nên khó có cười công
năng được, chỉ cười trong tâm trí. Ví dụ khi tập thể dục cũng nghĩ ra truyện
cười, khi đọc trên mạng có vô vàn… khi chơi cờ một mình, chơi game, viết blog…
kể lại cho mọi người nghe cùng vui.
Tuổi già hay nghĩ đến chuyện cũ. Thời
đang còn là công chức, khi tăng lương bổng, khi bình bầu, khi đề bạt chức vụ,
khi phân công công việc…, ở quân đội đi hành
quân, ngủ võng , mũ tai bèo, dép cao su, …nhớ lại cùng vui. Cụ thơ Nguyên Ngọc nổi tiếng oanh liệt thơ văn
một thời, mặc dù tuổi quá cao vưỡn vui bằng hoài cổ : “ Tôi là người hoài cổ, tôi yêu và nhớ những gì chưa bị
cái gọi là hiện đại vốn kiêu căng xóa mất” (Hồi ký Đồng bằng)
Một
lần đi bộ với một cụ già hơn mỗ khoảng 5 tuổi, lão đi nhanh, nói chuyện rất vui nên được nhiều người làm quen. Lão ta mồ côi vợ từ 60 tuổi, nhiều bà trẻ đương thì
tán tỉnh lão, nhưng đều bị lão cho ăn quả
sài lắc. Một hôm mỗ hỏi lão về cách giữ gìn sức khỏe, lão trả lời ngắn gọn, có vẻ khẳng định: Người cao tuổi muốn khỏe mạnh phải biết "cưa sừng làm nghé" . Câu nói của lão không có
gì xa lạ, chỉ là câu tục ngữ dân gian, nhưng mỗ “giật mình” bái phục và nhớ đời. Theo lão ta,
muốn khỏe không phải chỉ có ăn nhậu, tập thể duc, mà tâm lý ổn định, vui “cười”.
Theo mỗ ngày tết, hãy vui cười cho khỏe,
giò, bánh trưng… chưa chắc… He…He!