Thứ Hai, 25 tháng 9, 2017

Xuân Kỷ Hợi
0 1 9 
ỤT  ỊT




========================================================================



                         
NĂM KỶ HỢI,
ăn thịt lợn nói chuyện lợn 


    Dân gian có câu: “Ngu như lợn” , không phải chỉ nói về lơn mà là để mỉa mai  những người kém thông minh, trình độ hạn chế, chê trẻ con hoc dốt..
        Đêm giao thừa, Mỗ  đoc báo tết thấy có hình ảnh một chú lợn đeo kính trắng cười với bạn đoc,  chứng tỏ lợn không ngu mà còn thông minh nữa. Mỗ  không giám gọi lợn là trí thức, vì trí thức chỉ giành cho con người, các giáo sư,  tiến sĩ…, cho phép Mỗ tạm gọi là trí lợn 

Hình trên báo công an-tết

                Người vẽ bức ảnh này không hiểu có ý tứ gì không, theo mỗ  thì rất hay và  thâm thúy. “Lợn”  không còn như xưa nữa mà là lợn kinh trăng của thời 4.0 “.
             Ngày nay, thời  dương  suy, âm lại thịnh, lợn lại đứng vị trí quan trọng trong 12 con giáp.  Lợn trở thành con vật linh thiêng được rước ngồi trên kiệu,  ô che, trống rong cờ mở đi trên đường làng đến nơi cúng lễ. Tiệc tùng, liên hoan, ma chay, các mâm cỗ chủ yếu  đều là thịt lợn. Dân gian có câu: Việc quan, hôn, tang, tế, vô hồi,thây thầy cũng lấy heo làm trước"

...



                                                               Rước lợn

Lợn đi vào thơ, ca dao của thời đại 4.0, hòa nhập với làng thơ dân tộc
                               " Trẻ trung như heo sữa
                                              Bốc lửa như heo hơi
                                              Chịu chơi như heo nái
                                              Hăng hái như heo con
                                              Sắc son như heo đất
                                              Đủ chất như heo thịt..."


 Ngày xưa, thời Mỗ cỏn trẻ con, đã thấy  lơn gắn liền với tâm linh của người, nhưng mâm lễ cúng tổ tiên,  thường có thủ lợn ngậm đuôi đăt trên mâm sôi. Hạ mâm,  dầu và đuôi trước hết phải giành  cho các cụ đưa cay, rồi sau đó mới chia cho cấc cháu nhỏ. Tiệc tùng, liên hoan, ma chay, các mâm cỗ chủ yếu  đều là thịt lợn. 
Trong quan hệ đời sống tiền tệ, lợn cũng có cái duyên, trở thành thần giữ của “tiết kiệm” cho các cháu nhỏ, cho các  cụ cao tuổi và cho người nghèo , báo chí gọi một cách văn minh là   ngân hàng đất. Thời trước heo đât nhó, vì tiến lẻ  là tiền ‘xu’, không nhiều,  heo đất to dần lên để bỏ tiền giấy. Ngày nay cớ chế thị trường,  heo đất càng to, thậm chí to bằng "lợn nuôi". Người ta không thể thay heo đất bằng trâu đất, bò đất hoặc chó đât bởi vì heo có duyên riêng tiền tệ với người. Ngân hàng heo là để tiết kiệm tiên. Heodbank có lẽ ra đời  năm Kỷ Hợi, trong   dự an tiết kiệm, thời công nghệ 4.0.

Riêng mỗ  thích lợn vì thịt  lợn ngon, một chú ỉn thịt ra có thể chén tuốt từ đầu (sỏ) đến đuôi, lòng, máu (tiết), trừ lông, và cứt ( phân) , tất tật  đều chế được các món khoái khẩu, đưa cay. (Ngon hay kém ngon còn phụ thuộc tài ba của các đồ tể và đầu bếp nữa,) nói thế để độc giả hiểu rõ nếu không ngon là do đâu . Thit lợn  ai cũng ăn được, trẻ con, lão già rụng răng, người ốm yếu, khách sang trọng đến dân thường, không ai phải kiêng khem. 



========================================================================
    Blog không xếp theo thứ tự
thời gian, mà xêp theo chủ đề


Mang nặng hồn quê 
                                                                               
                                                                       
 Tớ - chủ blog


                                                                      Bà xã
                                                                
   Hồi còn trẻ-1966



                                                        Hồi còn trẻ mới cưới
                                                      
Nghỉ hưu

Đời bộ đội, chiến sĩ quân đội

                                           
                                                 
    Tại đơn vị Y 31, bán đảo
    Cam ranh - 1975












             Các con 



                                                               Cháu nội ngoại (6)









Thứ Sáu, 22 tháng 9, 2017

                                                                        HỒN QUÊ
                  
         Ngôi nhà này làm từ năm 1976, Gia đình ở đó, các cháu học phổ thông cho đến năm 1996 mới chuyển lên Hà nội.

                                      Nhà ở cũ xuống cấp


                                Nhà mới xây nâng cấp 2013                      


        Nhà thở tổ chi thờ cụ tổ Tự Phúc Kính được xây dựng từ năm có niên hiệu Bảo Đại, nay nay là nhà ông Hợp (dích tôn) ở thờ cúng  


                                          Nhà Bác Lư
                                                
                                   Mộ tổ chi và ông bà nội                    

                                Mộ bà ngoại-Thượng đồng
                                                      

                                    Nhà Từ đường (thờ tổ) họ Nguyễn Văn


                                                      Tiên tổ phuc lưu truyền
                                     Tử tôn văn hóa thịnh
                                                       Nguyễn Quang Oánh




             Những ngày giỗ lớn không bao giờ quên
                         (theo âm lịch)

 10/3: Tự Phúc Cường: Tổ họ Nguyễn

  10/ Giêng:  Cụ Tự phúc kính-Tổ chi      

 7/ 11: Cụ Nguyễn Quý Công, cụ Lộng

 11/9: Cu bà Hiệu Diệu Giác- Bà Lộng

 27/1:  Bà Sắc. Bà ngoại

 (Ngoài ra còn giỗ nữa, ghi trong lịch)

Thứ Năm, 21 tháng 9, 2017

<

Ông nhà ta vốn dòng là dòng yêu cháu
Muốn cho chúng cháu ăn quà
 Ngày nào ngày nào cũng thế
chúng cháu chúng cháu cứ ông bế
Vuốt râu vuốt râu cả ngày

Thứ Hai, 18 tháng 9, 2017

        Những người tử tế 
                                 Nhạc sĩ Phan Trần Bảng, N ha thơ V ũ Quần Phương và Mỗ
                                                                             
Hội người tử tế Định Công

                                                   NHững người tử tế vui gặp nhau
 Mỗ và Lũy Yên Chính ban học cấp III 

  Bạn thân


Bạn hoc cùng lớp câp cấp III Ý yên (hai ảnh trên)
Đinh Văn Lành, bạn học cấp III

Thắng, Yên Quang (hoc sing cũ)                    

Thứ Sáu, 15 tháng 9, 2017

 TRANG VIẾT

  Vui & T Tế
 Nghỉ hưu, rỗi hơi, ngồi viết cho vui, những bài này, có một số đã gửi đăng báo. Nhân dịp tết mỗ tập hợp lại. Xin mời đọc cho vui và chia xẻ cùng mỗ. Xin chân thành cám ơn!


                                                          nv_cchat2006@yahoo.com

Thứ Ba, 22 tháng 8, 2017

                                                  
Vui một chút
Người cao tuổi vi chuyn "y"

          Nhiều tờ báo gần đây nói nhiều về chuyện “ấy”. Báo Tuổi trẻ có cả một diễn đàn chuyên đề về chuyện “ấy” giành cho thanh niên. Họ nói bạo mồm, bạo miệng và hơi sống sượng, không hợp với các cụ. Báo Phụ nữ cũng bàn về chuyện “ấy” nhưng chỉ trong phạm vi kế hoạch hoá gia đình và an toàn sức khoẻ cho phụ nữ. Các cụ cao tuổi cũng nên bàn đôi chút về chuyện “ấy” vì nó liên quan đến sức khoẻ và tuổi thọ. Nói đến chuyện “ấy” với người cao tuổi, nhiều ông bà trẻ sẽ tủm tỉm cho rằng tác giả chỉ tếu,  chuyện “răng chắc…” (he he). Xin thưa không chỉ vui mà rất nghiêm túc! Tuyên ngôn Victoria về sức khoẻ của người cao tuổi đã nêu chỉ số sinh học về tuổi thọ của con người là từ 100 đến 150. Chuyện cụ Lã vọng tho 500 tuổi là ước vọng ngày xưa của con người. Chúc nhau muôn năm, muôn tuổi, vạn tuế, thiên tuế cũng chỉ trong phạm trù nghi lễ, nhưng chúc nhau bách niên giai lão đã trở thành hiên thực.Ngày nay khoa học phát triển, đời sống ngày càng cao, bách niên của con người không còn là hiếm. Nói có sách, mách có chứng cớ, ở nước Anh cụ Homan Kamen thọ 210 tuổi, sống trải qua 9 đời vua, ở Mỹ có cụ 87 tuổi thi lấy bằng đại học xong mới xây dựng gia thất.  Đến nay ở Nhật Bản có tơi 1.5000 cụ trên trăm tuổi. Ở nước ta số người trăm tuổi chưa vượt 4 con số (số liệu đã lạc hậu),  tương lai sẽ càng ngày càng cao .
          Như thế có nghĩa là, ngày nay, ở lứa tuổi 70, 80 thậm chí 90 vẫn còn rất trẻ, chưa phải là già, chưa phải là đã cổ lai hy. Các cụ 80, 90 như đang trẻ lại thời thanh niên, biểu hiện rõ là các cụ khoái đọc báo Thanh niên, báo Tuổi trẻ.Nhiều cụ vưỡn làm thơ tình, rất tình, đầy mơ ước.Có cụ 80 vưỡn lên sân khấu hát tình ca…Cho nên chuyện “ấy”, ở tuổi “chưa già” 70, 80…vẫn là chuyện “phình phường”. Võ Tắc Thiên (đời Đường), Càn Long (đơi Thanh)-TQ,  80 vẫn còn  ngồi trên ngai vàng trị vì thiên hạ, cai trị đất nước, chuyện cung tần mỹ nam, mỹ nữ của hai vị hoàng đế này không hiếm, đã được ghi vào sử thi TQ. Ở VN ta có phong tục không hay lắm, 50 tuổi đã lên lão, 60 đã là thọ, 70 trung thọ, 80 thượng thọ, 90 đã là tuổi hồng phúc, bách niên là đại hồng phúc. Như phân tích ở trên thì tuổi này vẫn rất xuân, hạnh phúc vẫn tràn trề. Thế nhưng sức ép tâm lý xã hội làm cho các ông, nhất là các bà không dám chung chăn chung gối, rất mặc cảm với chuyện ấy. Cuộc sống cách ly dễ gây ra bệnh tâm lý người cao tuổi, ảnh hưởng rất lớn đến sức khoẻ tâm thần. Tại sao các cụ lại tự hành khổ mình như thế! Chung chăn chung gối, sống tình cảm bên nhau, tự nhiên “cầu, cung” hoà hợp, làm giảm sự lão hoá, sẽ trẻ, minh mẫn nhanh nhẹn như thanh niên, “hãy đừng nói không với chuyện ấy”! Ông bà trẻ thì tháng đôi ba lần, cao tuổi hơn thì xuân thu nhị kỳ, dzui dzẻ, (he… he!). Xin “bật mí” bằng giọng văn chương một chút cho thêm phần lãng mạn trẻ trung! Hai cụ ông cụ bà chung chăn chung gối, cảnh đêm khuya thanh vắng, tĩnh mịch trời heo may se lạnh, cụ bà chủ dộng với cụ ông: “Mình ơi, tỉnh dậy chiều em tí! Đi…i!”.Cụ ông giả vờ kiêu kỳ: “Chuyên ấy, thôi đành ta gác lại. Mai…i!”.  “Cầu” tất phải có “cung”, cụ ông từ chối giả vờ thế thôi, đâu có dám chối từ: “ Đã muốn thôi đanh chiều tý dzậy. Nào…ào!O…K
                     Hạnh phúc của người cao tuổi là như thế đấy!

Nhiều ông, nhiều bà khi còn trẻ, mải bận công tác, hoặc làm việc ở môi trường khó khăn, khi về hưu mới lập gia thất.cũng nhiều cụ ông cụ bà thiếu người chung chăn gối nên có nhu cầu đi làm “xây dựng”. Các cụ cũng tìm hiểu, cũng nạp tài, nạp thái, vu quy, lên xe hoa như ai. Một lần, fetival hoa - Đà Lạt, có tổ chức đám cưới hoa tập thể, trong 100 đôi uyên ương, cùng với những đôi uyên ương 8X, 9X có một đôi chàng 80 nàng 60, rất đẹp, rất cộng đồng. Các cụ phải “xuống đường” để hoà nhập, biết đâu bê bê ra đời, biết đâu rồi cũng phải tham gia làm sinh đẻ kế hoạch với đời.
               Thật là múa rìu qua mắt các bậc tiên tri, có gì thất thố, sai sót xin đại xá, dậy bảo.
                                                               Nv_chat2006@yahoo.com






         

   Tự mừng thọ







Mỗ được gọi bằng cụ. He...he!

            Năm nay, Quý Tỵ (2013) cả hai vợ chồng mỗ đều  U70. Ngày xưa 70 tụổi đã là trung thọ (60 thọ, 70 trung thọ …), ngày nay 70 tuổi vẫn còn khoẻ, có người đùa là tuổi đương soan, tuổi dậy thì…mỗ phải lờ đi, cho qua, hay nói chính xác là  không muốn ai biết, kể cả con cháu nhà. Ấy thế mà có dấu nổi đâu, mỗ lại được ba nơi gửi giấy mời mừng thọ nữa chớ, của  UBND phường Trung tự (nơi hộ khẩu thường trú), của quê nhà (nơi sinh, lớn lên)  và hội CGC (nơi sinh hoạt hưu). Hội đồng hương Ý yên ở Hà nội, đến khi họp mặt mới nhớ ra, thế cũng hay!. Tuy đã U 70, thiên hạ vưỡn gọi mỗ bằng anh, bằng bác, bằng chú, chỉ có các cháu  gọi bằng ông. Thậm chí, mỗi lần gặp nhau  bạn bè đồng môn, đồng hương đồng khói còn “mày tao chi tớ”, nô đùa, chế diểu như hồi trẻ. Cách xưng hô như thế mỗ thấy vui, thấy trẻ, cảm giác như mình trẻ thật . Lần đầu được gọi bằng cụ, mỗ hơi bị ngạc nhiên và xúc động. Giấy mời  thì “kính gửi cụ…”, giấy mừng thọ cũng ghi bằng “cụ”, rất trang trọng và đẹp như bằng khen, do bà Cù Thị Hậu chủ tịch hội người cao tuổi ký và được mừng tuổi nửa triệu với nhiều quà khác. Đến hội trường, ban tổ chức, chủ tịch phường cũng kính thưa các cụ, còn các cụ thì cứ vưỡn gọi nhau bằng anh như xưa. Gia đình, họ hàng,mỗ kiên quyết, từ chối con cháu, tổ chức mừng thọ, không cho làm rùm beng, tỏ ra “phú quý sinh lễ nghĩa”, ai chê trách cũng kệ.

    






Giấy mừng thọ 70 mỗ và bã xã


       Nhân dịp tuổi 70, mỗ cũng được tặng mấy bài thơ mừng tuổi (của ông Hạnh và của GS Phong…). Vừa cảm động vừa vui. Mỗ bịa ra mấy câu để tự sướng, mừng  chính mình: 
                                  Năm nay mỗ mừng tuôi bảy mươi
                                  Chỉ còn ba mươi năm nữa thôi
                                                 Mong sao, mỗ đến ngày trăm tuổ
                                  Chống gậy ngo ngoe ngắm bạn đời.
                                                                              He…he!
           

                                                                              Nv_chat2006@yahoo.com



       
             


Mừng tuổi 70

                                 X uân mới xin mừng bác bảy mươi
                                 Ung dung tự tại khỏe hiền tươi
                                 Trẻ trung tu trí tâm ngay thẳng
                                  Bóng cả chan hòa dạ thảnh thơi
                                 Trai gái giỏi giang nền nếp đẹp
                                 Bạn bè thân ái nghĩa tình vui
                                 Tâm hồn bay bổng mà chân chất
                                 Xin chúc song toàn vượt chín mươi.



                                                                                                                Nguyễn vân Hạnh







Mừng ông bà tuổi 70
Ông Nguyễn Quang Oánh tặng
Chất phác hiền lành đến Quý thôi
 Đến nay tóc bạc đẹp duyên trời
Cháu con trai gái nên thành đạt

Hạnh phúc tương lai sáng đẹp tươi
Lương Đường NQO


Một người chân chất

(Tặng bác Chất-ĐHYHN)


 1 Cuốn thơ tôi sắp khép
Tôi có quên anh đâu
Chẳng buổi sớm nào
Chúng mình không đi bộ
Cho trời đất thấm vào sâu
 2 Lâu ngày chẳng gặp nhau
Lại lo chuyện còn mất
Không có người ký thác
Những nỗi niềm buồn đau
 3 Chẳng biết vì sao
Chén chè không cạn.
Phút giây cam go.
Là nỗi bất hạnh.
 4 Chỉ một mùa,
Lũ lụt trôi
Còn nỗi đau của người
Bốn bề dồn dập sóng

 5 Nơi nào không có bạn
    Ở đó
Một nửa không tin vào số phận
Còn một nửa toàn chuyện vẩn vơ
6 Anh Chất ơi!
Chúngta bị cao huyết áp                  
Bệnh giống nhau
Xin hãy đến với nhau
 7 Chè tôi pha đã lâu
Xin mời anh cạn cốc
Tôi sắp khép cuốn thơ
Mừng  Anh tuổi bảy mưoi
Không thể không nói về một người chân chất,
                    Đào Ngọc Phong
                 (Trường Y ký ức trong tôi -2012)
10-Muộn nhưng rất vui
           Sáng nay, ông Tài, ông Quỹ và ông Phái, đại diện cho ban liên lạc đồng hương Ý Yên ở Hà nội đến tận nhà mừng thọ vợ chồng mỗ (Chất-Quý), đôi “uyên ương” U70 (1943-2013, Quý Mùi). Mỗ cứ tưởng việc mừng thọ đầu xuân coi như đã khép lại, vì Phường Trung tự nơi cư trú và quê Yên Xá  tổ chức ngay từ đầu xuân , Hội đồng hương Ý Yên, trong buổi gặp mặt đầu xuân cũng đã mừng thọ các cụ, ông Lành đại diện các cụ lên nhận giấy mừng thọ, mỗ coi đó là đã chấm hết.
         Được ông Tài báo trước, hôm nay, mỗ và bà xã đều ở nhà, rất vui, rất cảm động. Thật lả “rồng đến nhà tôm”!.  Đại diện ban liên lạc Hội đồng hương đến tận nhà để mừng, chia vui U70, thật là điều hiếm gặp, có lẽ đây có sự ưu tiên, quan tâm đặc biệt. Ông Tài là bạn thân hay qua lại chơi không nói làm gì, đặc biệt ông Quỹ và ông Phái, lần đầu đến nhà và cũng là lần đầu gặp, mỗ quý lắm! Biết hai ông là người Yên Đồng, nơi mỗ công tác cách đây 50 năm và cũng 47 năm xa Yên Đồng chưa bao giờ quay thăm lại, mỗ rất vui. Ngồi nói chuyện mỗ hồi nhớ lại được những gì là kỷ niệm sâu sắc  của ngày công tác ở Yên Đồng. Con đường đất cát chạy dọc từ chợ Đồi đến  năm Đồng, nhà thờ Nấp, chùa La ngạn, nhưng nơi mỗ hay đến thăm mỗ vẫn còn hình dung lại được; những món ăn như dưa hấu Cốc dương, khoai  La ngạn…mỗ vẫn thấy  ngọt ngào khi nhớ lại. Đặc biệt là con người Yên Đồng, những con người cùng công tác ở xã, cùng dạy ở trường cấp 2, ông Lựu, ông Thức, ông Biểng, ông Thuần, ông Diệm, ông Rữu…, ngày ấy, vui buồn có nhau, nay người đã khuất, người tuổi đã cao; rồi những học sinh học giỏi như em Chản , em Đức, em Quyết…; và những cô gái dân quân Nấp, La ngạn xinh đẹp đã từng làm xao xuyến…mỗ vẫn không bao giờ  quên(chưa hết)! Thời gian ít ỏi quá, mong sẽ có dịp khác.
   


  Buổi gặp mặt vui và ý nghĩa này mỗ sẽ ghi nhớ trong blog nhật ký riêng của mỗ !