Thứ Ba, 22 tháng 8, 2017




         

   Tự mừng thọ







Mỗ được gọi bằng cụ. He...he!

            Năm nay, Quý Tỵ (2013) cả hai vợ chồng mỗ đều  U70. Ngày xưa 70 tụổi đã là trung thọ (60 thọ, 70 trung thọ …), ngày nay 70 tuổi vẫn còn khoẻ, có người đùa là tuổi đương soan, tuổi dậy thì…mỗ phải lờ đi, cho qua, hay nói chính xác là  không muốn ai biết, kể cả con cháu nhà. Ấy thế mà có dấu nổi đâu, mỗ lại được ba nơi gửi giấy mời mừng thọ nữa chớ, của  UBND phường Trung tự (nơi hộ khẩu thường trú), của quê nhà (nơi sinh, lớn lên)  và hội CGC (nơi sinh hoạt hưu). Hội đồng hương Ý yên ở Hà nội, đến khi họp mặt mới nhớ ra, thế cũng hay!. Tuy đã U 70, thiên hạ vưỡn gọi mỗ bằng anh, bằng bác, bằng chú, chỉ có các cháu  gọi bằng ông. Thậm chí, mỗi lần gặp nhau  bạn bè đồng môn, đồng hương đồng khói còn “mày tao chi tớ”, nô đùa, chế diểu như hồi trẻ. Cách xưng hô như thế mỗ thấy vui, thấy trẻ, cảm giác như mình trẻ thật . Lần đầu được gọi bằng cụ, mỗ hơi bị ngạc nhiên và xúc động. Giấy mời  thì “kính gửi cụ…”, giấy mừng thọ cũng ghi bằng “cụ”, rất trang trọng và đẹp như bằng khen, do bà Cù Thị Hậu chủ tịch hội người cao tuổi ký và được mừng tuổi nửa triệu với nhiều quà khác. Đến hội trường, ban tổ chức, chủ tịch phường cũng kính thưa các cụ, còn các cụ thì cứ vưỡn gọi nhau bằng anh như xưa. Gia đình, họ hàng,mỗ kiên quyết, từ chối con cháu, tổ chức mừng thọ, không cho làm rùm beng, tỏ ra “phú quý sinh lễ nghĩa”, ai chê trách cũng kệ.

    






Giấy mừng thọ 70 mỗ và bã xã


       Nhân dịp tuổi 70, mỗ cũng được tặng mấy bài thơ mừng tuổi (của ông Hạnh và của GS Phong…). Vừa cảm động vừa vui. Mỗ bịa ra mấy câu để tự sướng, mừng  chính mình: 
                                  Năm nay mỗ mừng tuôi bảy mươi
                                  Chỉ còn ba mươi năm nữa thôi
                                                 Mong sao, mỗ đến ngày trăm tuổ
                                  Chống gậy ngo ngoe ngắm bạn đời.
                                                                              He…he!
           

                                                                              Nv_chat2006@yahoo.com



       
             


Mừng tuổi 70

                                 X uân mới xin mừng bác bảy mươi
                                 Ung dung tự tại khỏe hiền tươi
                                 Trẻ trung tu trí tâm ngay thẳng
                                  Bóng cả chan hòa dạ thảnh thơi
                                 Trai gái giỏi giang nền nếp đẹp
                                 Bạn bè thân ái nghĩa tình vui
                                 Tâm hồn bay bổng mà chân chất
                                 Xin chúc song toàn vượt chín mươi.



                                                                                                                Nguyễn vân Hạnh







Mừng ông bà tuổi 70
Ông Nguyễn Quang Oánh tặng
Chất phác hiền lành đến Quý thôi
 Đến nay tóc bạc đẹp duyên trời
Cháu con trai gái nên thành đạt

Hạnh phúc tương lai sáng đẹp tươi
Lương Đường NQO


Một người chân chất

(Tặng bác Chất-ĐHYHN)


 1 Cuốn thơ tôi sắp khép
Tôi có quên anh đâu
Chẳng buổi sớm nào
Chúng mình không đi bộ
Cho trời đất thấm vào sâu
 2 Lâu ngày chẳng gặp nhau
Lại lo chuyện còn mất
Không có người ký thác
Những nỗi niềm buồn đau
 3 Chẳng biết vì sao
Chén chè không cạn.
Phút giây cam go.
Là nỗi bất hạnh.
 4 Chỉ một mùa,
Lũ lụt trôi
Còn nỗi đau của người
Bốn bề dồn dập sóng

 5 Nơi nào không có bạn
    Ở đó
Một nửa không tin vào số phận
Còn một nửa toàn chuyện vẩn vơ
6 Anh Chất ơi!
Chúngta bị cao huyết áp                  
Bệnh giống nhau
Xin hãy đến với nhau
 7 Chè tôi pha đã lâu
Xin mời anh cạn cốc
Tôi sắp khép cuốn thơ
Mừng  Anh tuổi bảy mưoi
Không thể không nói về một người chân chất,
                    Đào Ngọc Phong
                 (Trường Y ký ức trong tôi -2012)
10-Muộn nhưng rất vui
           Sáng nay, ông Tài, ông Quỹ và ông Phái, đại diện cho ban liên lạc đồng hương Ý Yên ở Hà nội đến tận nhà mừng thọ vợ chồng mỗ (Chất-Quý), đôi “uyên ương” U70 (1943-2013, Quý Mùi). Mỗ cứ tưởng việc mừng thọ đầu xuân coi như đã khép lại, vì Phường Trung tự nơi cư trú và quê Yên Xá  tổ chức ngay từ đầu xuân , Hội đồng hương Ý Yên, trong buổi gặp mặt đầu xuân cũng đã mừng thọ các cụ, ông Lành đại diện các cụ lên nhận giấy mừng thọ, mỗ coi đó là đã chấm hết.
         Được ông Tài báo trước, hôm nay, mỗ và bà xã đều ở nhà, rất vui, rất cảm động. Thật lả “rồng đến nhà tôm”!.  Đại diện ban liên lạc Hội đồng hương đến tận nhà để mừng, chia vui U70, thật là điều hiếm gặp, có lẽ đây có sự ưu tiên, quan tâm đặc biệt. Ông Tài là bạn thân hay qua lại chơi không nói làm gì, đặc biệt ông Quỹ và ông Phái, lần đầu đến nhà và cũng là lần đầu gặp, mỗ quý lắm! Biết hai ông là người Yên Đồng, nơi mỗ công tác cách đây 50 năm và cũng 47 năm xa Yên Đồng chưa bao giờ quay thăm lại, mỗ rất vui. Ngồi nói chuyện mỗ hồi nhớ lại được những gì là kỷ niệm sâu sắc  của ngày công tác ở Yên Đồng. Con đường đất cát chạy dọc từ chợ Đồi đến  năm Đồng, nhà thờ Nấp, chùa La ngạn, nhưng nơi mỗ hay đến thăm mỗ vẫn còn hình dung lại được; những món ăn như dưa hấu Cốc dương, khoai  La ngạn…mỗ vẫn thấy  ngọt ngào khi nhớ lại. Đặc biệt là con người Yên Đồng, những con người cùng công tác ở xã, cùng dạy ở trường cấp 2, ông Lựu, ông Thức, ông Biểng, ông Thuần, ông Diệm, ông Rữu…, ngày ấy, vui buồn có nhau, nay người đã khuất, người tuổi đã cao; rồi những học sinh học giỏi như em Chản , em Đức, em Quyết…; và những cô gái dân quân Nấp, La ngạn xinh đẹp đã từng làm xao xuyến…mỗ vẫn không bao giờ  quên(chưa hết)! Thời gian ít ỏi quá, mong sẽ có dịp khác.
   


  Buổi gặp mặt vui và ý nghĩa này mỗ sẽ ghi nhớ trong blog nhật ký riêng của mỗ ! 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét