Thứ Bảy, 19 tháng 8, 2017






“TRUNG THÀNH NGU NGỐC”

 `       Đôi vợ chồng nọ mới cưới chưa có con, nuôi một chú chó vàng đốm rất đẹp, anh chị coi nó như con, đăt tên nửa tây nửa ta  “Mari Bích”. chó Mari Bích được vợ chồng chủ quý, được ăn ngon không kém gì chủ. Mỗi lần ốm Mari Bích lại được chủ đưa  đi khám ở nhà thương chó (khuyển),  thuốc men chu đáo. Mari rất khôn ngoan và trung thành với chủ. Mari là nguồn vui của vợ chồng chủ . Mỗi lần chủ đi làm về, Mari  ra tận ngõ vẫy đuồi chào. Mari lại là lính gác  đêm, bảo vệ khi chủ vắng nhà. Ai lấy gì trong gia phải được chủ đồng ý mới mang được ra khỏi nhà. Kẻ trộm thì đừng hòng lai vãng tới. Cả xóm,  đều khen vợ chông anh khéo nuôi chó. Hai vợ chồng đếu tự hào với Mari  yêu quý. Đó cũng là niềm vui khi anh chị chưa sinh cháu.

 Rồi một lần anh đi công tác xa dài ngày. Có Mari, chị ở nhà cũng không buồn. Một anh bạn của chồng, cùng một cơ quan với anh, lợi dụng anh đi vắng, thì thoảng  đến thăm chị,... Và dân dần.... “thân thiết quá đà”, ban đầu ngồi xa, sau ngồi gần rồi nắm tay.v.v...  Chị biết đấy, nhưng vưỡn ngồi yên, cũng không kháng cự.  Mỗi lần anh đến Mari  cũng vẫy đuôi rối rít, gâu gâu, mừng đón. Mari củng tỏ ra thông minh, thấy cảnh trên Mari tức tối, khi anh ta đến, Mari  gầm gừ “hứ hứ”, có vẻ phản đối. Đến một lúc đôi tình nhân quá đà, trai trên gái dưới,  Mari không đẻ yên, sủa ầm lên, rôi xông vào  cắn vào chân lôi ra, làm anh toạc cả máu me. khách và chủ không làm gì được. Chó vừa cắn vừa day,  khách bị một vết thương khá to  chảy đầm máu.
Khi anh chồng về, chị có vẻ buồn, phàn nàn việc Mari  cắn anh bạn khi anh ấy đến chơi. Mari chắc mắc bệnh gi, tính tình bất ổn, chị khuyên chồng không nên nuôi nữa. Chồng bực mình, nghe vợ, thịt con Mari đi không thì nguy hại lắm, có khi hại đến cả bản thân mình nữa. Anh đem quà đến thăm bạn và xin lỗi. Hôm sau anh quyết đinh thịt Mari và mời mọi người trong cơ quan đến liên hoan nhân dịp anh đi công tác về. Mari bị chói mõm và chân, treo ngược, một anh cùng cơ quan biết làm thịt cầy, cầm dao cắt tiết trong khi Mari ngoáy đuôi kêu hư hứ, không hiểu nó mừng hay van xin. Hai vợ chồng đứng cạnh, chồng quay đi, không biết thương hay giận Mari. Chị vợ thì lẩm nhẩm thần chú: “Hóa kiếp này mày ra kiếp khác”.         
 Mari Bích ơi, mỗ khuyên kiếp sau chớ có khôn ngoan như kiếp này nhé!
                                                             4/10/2016
                                                 nv­­_chat 2006@yahoo.com




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét