GIA ĐINH- TỔ QUỐC
Gia đình là đơn vị nhỏ nhất của quốc gia, yêu gia đình là yêu tổ quốc. Cô giáo
dậy các con phải yêu gia đình.
Gia đình, y như một nhà nước thu nhỏ nhất,
trong đó bố là đảng, lo tất cả mọi việc chung trong gia đình; mẹ là chính phủ, lo công việc từ kinh tế đời sống đến sinh hoạt
học hành ; ông là mặt trận, lo đoàn kết trong gia đình; bà là công đoàn, lo chợ
búa, cơm áo gạo tiền cho gia đình; các con là dân, dưới quyền của cha mẹ ông bà. Cô giáo dạy y như thật, chẳng sai chút nào, học trò cứ tâm
tâm niệm như thế. Thậm chí các con còn dậy ngược cho người lớn bố mẹ hiểu, vì
không có ai dạy bố mẹ.
Một hôm có một ông khách xộp, com lê
ca vát, dầy tây, có vẻ quan trọng đến chơi, không thấy người lớn, chỉ thấy môt cháu đang
ngồi bô, ông khách xộp hỏi bằng một giọng
với trẻ con: “ Không có ai ở nhà hả!”. “Có ạ! Cả nhà ở nhà, Đảng, chính phủ còn
đang ngủ trên giường, mặt trận ra quán uống cà phê, công đoàn đi chợ mua thức
ăn, nấu cơm trưa, còn dân chúng cháu đang ăn sáng và ị bô.”.
Khách nghiêm nghị: “ Cháu nói ai vậy
!”, “Cô giáo dậy thế mà!” Ông khách xộp
cũng phải phì cười. Ông khách đã được
cháu dạy một điều mà khách chưa từng được học, bây giờ mới được cháu dạy. (He,
he…)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét