Tết Đoan Ngọ - 5/5
Hôm nay, mồng 5 tháng 5 âm lịch, (ngày tết Đoan Ngọ), Nay
đã ở độ tuổi hồi nhi, đọc trên mạng mỗ mới hiểu hết được ý nghĩa của nó. Chỉ nghe người ta nói, có tham khảo thêm các
cụ cao niên,
tết Đoan Ngọ là ngày giỗ của ông Khuất Nguyên bên Tàu (bay giờ gọi là Trung Quốc),
một vị đại thần của nước Sở cuối thời Chiến quốc, tác giả bài thơ “Ly Tao” nổi
tiếng, ông đã trẫm mình xuống sông tự vẫn vì bất đồng với thời cuộc.
Thật
ra, tết Đoan Ngọ (đoan ngọ là
giữa trưa) là cái tết của cả một vùng đông Á. Nước Tàu thì coi đó là ngày giỗ
của Khuất Nguyên, Triều Tiên coi đó là ngày truuyền thống dân gian. Việt nam ta
nhiều đia phương có phong tục riêng lại coi là ngày giỗ tổ Âu Cơ, nhưng, nhìn chung ở VN cả nước từ nam ra bắc, mọi
miền, coi đây là tết của phong thủy và thời vụ, gọi là tết “giết sâu bọ”, hay phá
hoại mùa màng.
Tục lệ chung ở An nam là giữa trưa ngày mồng năm tháng năm âm
lich, đúng giờ Ngọ (11h – 13h),
theo khoa vũ trụ hoc thì đố là lúc mạt trời gần trái đất nhất, gia đình phải làm cỗ cúng, ăn hoa quả có vị
chua ngọt và rượu nếp (gạo nếp lứt lên men) để giết sâu bọ, rồi đi tắm giết rôm xảy,
tránh bệnh tật để bước vào thời vụ mới . Hồi nhỏ mỗi lần tết Giết sâu bọ
mỗ lại được mẹ mua hoa quả như mận, đào, táo, cam, quýt … xong rồi, giữa
trưa đi tắm giết rôm, và mụn nhọt, bố mẹ còn mua
vòng hoa giấy đeo cổ đễ ghi nhớ. Rất vui, he… he!,,, ăn xong rôi đâu lại đóng đấy, rôm xảy
vẫn mọc đầy người. Eo ôi, còn hơn thế nữa! Mỗ đã rất từng trải về ngày
tết giết sâu bọ. Hầu như lần nào cũng thế, ngày thì giết sâu bọ, đến tối thì
biết tay nhau, “bung đạu lang kều”, “ta lanh banh bách” chạy nhanh tim
nguồn hạnh phúc, nhẹ cũng són mi ra quần, không chỉ trẻ con mà người lớn cũng
vô sô. Chuyện đó thành thường lệ mỗi khi tết Đoan Ngọ đến, dân gian
đã đúc kết thành câu châm ngôn răn đời: “ăn mồng năm, nằm mồmg sáu”.
Một thời văn minh, do phong trào duy vật
thịnh hành, chống duy tâm, chống phong tục suy đồi, cùng lúc thời bao cấp nghèo
đói khó khăn, nên tết Đoan Ngọ mất hút hàng lươn, tuy không mất hẳn nhưng ít người quan tâm
đến, các công chức cơ quan, những người tiến bộ có lập trường, ăn lương nhà nước thì quên đứt đuôi. Trẻ em hầu như không biết giết sâu bọ là
cái chi chi....
Ngày nay, do kinh tế phát triển, đời sống
nhân dân khá hơn, với lỵ thời kỳ “âm lại thịnh, dương nhạt dần”, nên tết Đoan Ngọ mồng Năm lại trở lại thịnh hành như xưa, thậm chí
còn hơn xưa. Tết đến, trước một hai ngày, chợ bán đầy hoa quả, hàng tết, nhiều
chưa từng thấy, hoa quả loại sang, đắt tiền, dành cho nhà giầu, đủ cả.
Trên phố nhiều người rao bán rượu nếp, măng chua, phục vụ tận nhà, rất
tấp nập, vui nhộn…Tết giết sâu bọ đến đúng vào không chỉ đúng kỳ nghỉ hè, nhiều ông bố bà
mẹ cũng nghỉ luôn giết sâu bọ với con cháu. Trẻ con, người lớn, giết sâu bọ
nhiều, nhưng bằng thực phẩm, hoa quả rất không an toàn, hoa quả Tâù, Thái lan ... ngon mồm, hàng nội rất nhiều, quá “ sạch…sành… sanh..”.
Chuyện “ăn mồng năm nằm mồng sáu” lại trở thành muôn năm (!) các chư vị oai phong không chỉ nằm mồng sáu có
khi nằm tới mồng mười...
Bây giờ, thời đại khoa học thực dụng hơn nên không gọi “đi nhanh về chậm” nữa mà gọi mốt
hiện đại, vui
“Đi phóng pháo về bà già”, ((he…
he!..) .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét