Ôi! cháu Tuấn
Sáng 2/3 (Tân Sửu), Tôi vừa ăn sáng TTD
xong, thì Huệ điện sang gấp gáp và buồn, Anh
Tuấn vừa đột quỵ tắt thở (7 giờ), tôi không hiểu Tuấn nào, Huệ nói thẳng.
tôi bàng hoàng, như mất hồn vía, vì việc không thể xảy ra lại xảy ra đột ngột thế.
Đúng thế thật! Gọi Hà dậy, phải sang ngay. Thế là bà Quý gọi điên cấp cập cho
Huy, Thúy , Giang, Thùy. Tuấn là con duy
nhất, bác Hợp. Bác hợp là trưởng tộc nên Tuấn cũng nối dõi trưởng tộc. Tuấn tuổi
62, mới về hưu, là bác sĩ ngoại tiết niệu. Công việc chuyên môn nghiệp vụ vẫn có khả năng
làm tốt nhưng không quan trọng. Là chủ gia đình, anh Tuấn đang phải lo nhiều việc
lớn, bố đẻ 95 tuổi, sức khỏe yếu lắm ,
con trai (cháu Tuấn Anh) cũng chưa thể
thay được. Anh là trưởng tộc của một chi tộc họ Họ Nguyễn văn, có quyền quyết
nhiều việc của chi, cả chi đang trông chờ mọi sự vào anh. Đột ngột anh qua đời! Không những thế.
Anh để lại biết bao đau thương! Anh Tuấn, anh ra đi đột ngột quá, không một lời
trăng trối. Đau thương này không biết bao giờ nguôi! Ôi…vô hình chung, mất mát
không tưởng!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét