CHIM và BƯỚM
Ngàyi 8/3, ngày của đằng ấy, tớ viết một entry
để chúc mừng. Tớ không viết về chuyện chính trị hoặc khen, tâng bốc, nịnh bợ, để
đằng ấy phổng mũi, mà hoàn toàn viết về những chuyện vui, rất vui có thật
100% trong đời sống thường ngày, trong quá khứ và cả trong tương lai.
Cánh đằng ấy có bướm, cánh
đàn ông chúng tớ có chim.Tớ không đùa tếu đâu nhé, nói rất nghiêm túc đấy,
(he…he!).“Chim và bướm” là tài sản vô giá của người, của dân tộc, luôn được giữ
gìn và bảo vệ để làm cho nòi giống phát triển. Trong đời sống thì bướm
đẹp, quý hơn chim. Bướm, các nhà khoa học
gọi là cửa mình, bởi nó là cửa của tử cung. Nơi sinh ra
tớ và đằng ấy…, cả vua, chúa, các lãnh tụ nguyên thủ quốc gia, vân vân…,
xin vô phép, kể cả xúc vật. “Cung” là ngôn từ chỉ những
nơi cao quý, sang trọng (cung vua chúa, cung đình, cung điện, cung văn hóa,
cung trăng…). Vua mới được ở trong cung, hoàng hậu, phi tần cũng chỉ ở phía hậu cung. Cửa
cung rất oai nghiêm và nghiêm ngặt, chỉ các quan đại thần khi được vua
vời mới được qua lại. Tử cung cũng là “cung”. Bướm là cửa tử
cung, muốn vào phải được luật pháp nước nhà cho phép.
(He…he..!)
Bướm quý như thế, người
đời muốn được thơm lây nên thường hay dùng để đặt tên. Có nhà hiếm con gái, đặt
ngay tên con gái là Lồn, lấy ví dụ:” Hai đứa cùng bằng tuổi nhau mà
cái Lồn nhà bà lớn quá, lớn hơn cái Thớt nhà
tôi!”, hoặc “Lồn ơi, con đói rồi à, nín đi, mẹ lấy cơm
cho Lồn mẹ ăn !” (Tiếu lâm VN). Nhiều nơi, nhiều
địa phương dùng để đặt tên làng, tên phố,…tạo nên ấn tượng, người đời khó
quên:
Ảnh cóp tren mạng internet
Đằng ấy thấy chửa ! Nhà nước cũng phải giành 2 ngày vui cho phía đằng ấy, ngày 20/10 và ngày 08/03. Đến hẹn lại lên, hễ cứ đến ngày ấy là thiên hạ lại rùm beng, hoa đắt như tôm tươi, thiếp mừng bay tung tăng, thơ ca, báo chí, truyền hình lại được dịp …Đến ngày ấy bọn tớ chỉ có là phải chăm chỉ, được vinh dự làm vua bếp, tự giặt hộ bà xã quần áo của chính mình … Nhân ngày 8/3, tớ chúc mừng đằng ấy, được nhàn hạ và vui, có nhiều hoa, nhiều thiệp mừng nhiều thơ tặng …(He…he!)