M Ố T
(mode- model-modus)
,.. “Mốt” là phiên âm theo tiêng Pháp. Tiếng Anh gọi là “Model", cũng
như tiếng Pháp, đều bắt nguồn từ tiếng Latinh "modus", có nghĩa là cách thức, phương pháp,
quy tắc, mức độ chuẩn mực chung được
công nhận tức thời nhưng dễ thay đổi.
Cách hiểu của ta cũng có nét na ná giống như
định nghĩa chung.
Nhưng ở Viêt nam, khái
niệm “mốt” không đơn giản chỉ có thời trang, phạm vi mốt rất rộng, nhiều lĩnh vực trong đời sống xã hội,
kể từ sinh hoạt, chơi bời, ăn uống, đồ dùng sinh hoạt đến tâm linh. Riêng về thời trang thì thấy rõ nét nhất. váy ngắn,
quần đùi, áo hở ngực. Môt chuyện vui: Nhiều
thanh niên trẻ (cả nam lẫn nữ) khoái mặc quần bò sờn rách thủng cả đầu gối, gấu quần chó đớp rách lởm chởm, tưởng các cháu thiếu tiền, nhà nghèo phải mặc
quần rách. Không phải nghèo đâu mà
do phong trào khoái hợp “thời”, môt số cửa hàng thời trang xịn cũng phơi bán quần
rách đầu gối, giá lại cao nữa chứ,
mà giới trẻ lại tìm mua nhiều. Có những bạn trẻ có quần bó lành
lặn mới, lại dùng giấy ráp mài cọ cho mòn, bạc. Nếu tinh ý một chút, các xếp bự
đi hội nghị mặc comple cũng thế. Nhà nước.
Trong mọi lĩnh vực,
lĩnh vực nào cũng có mốt, đám cưới, thiếp cưới, mừng thọ, hội làng,xây cổng
làng, xây sửa đinh chùa cũng mốt. sắm
ôtô, xe máy, điện thoại mobifone. Học hàm, học vị, bằng cấp thật giả cũng là mốt thời đại, Thân
thể xăm xổ rồng phượng đầy người, hết chân tay ròi cả chõ kín, đầu chọc, tóc
nhuộm đó, vàng, nâu, kính trắng mặc dù không cận…(còn nhiều nữa) Tất đều là mốt.
Giầu nghèo đều háo hức “mốt”, giâu thì khoe sang, nhiều tiền, nghèo thì đua đòi
mốt để khỏi bị thiên hạ coi thường. Mốt là một nguyên nhân nẩy sinh ra rất
nhiều tệ nạn xã hội như cờ bạc, trộm cắp, cướp, hụi, loạn xã hội,…mất tình cảm bạn bè, thâm chí tình máu mủ. Nhà
nước, các cơ quan từ nhỏ đến to, từ thấp đến cao đều thích mốt, mốt thì nhjiều
đấy không thể kể hết, chỉ cần một khái niệm rất
“hoành tá tràng” là hiểu cả.
“Mốt” xin
bạn đọc bỏ bớt đi dấu mũ (^)
để thành mót thì đúng hơn..
.Mốt (mót) cũng chỉ là
đỏng đảnh có thời hạn.
Còn
những người, nói chính xác, là những
người có văn hóa, thì không thích mốt, sống khác, tránh xa, kệ xác, có cách sống riêng,
không thích khen chê, thâm chí còn xấu hổ ngại ngùng khi sử dụng mốt. Một chuyện thật 100%: Một người, khi gia đình dọn về nhà mới, ra
cửa hàng nội thất định mua một bộ bàn ghế xịn, khắc đú kiểu rồng phượng, anh ta
ngắm nghía mãi, tần ngần fhì chị bán hàng nói, đây là bộ ghế theo mốt của tàu,
nhiêu người khoái mua, nhưng tôi khuyên anh tính toán, không nên mua. Chỉ mua
bộ ghế mây, vừa nhẹ nhàng, dề vận chuyển, lau chùi, giầu, nghèo đều ngồi được,
anh ta nghe lời ngay. Anh ta đến cửa hàng bàn đồ nghi thức trang trí cũng định
mua một chữ Tâm rất đẹp, chữ vàng trên nền đỏ, do nghệ nhân giỏi nam bộ làm
nhưng giá rất cao, quá đắt, anh định bỏ đi thì chị bán hàng nói rất vui, chữ
tâm này chỉ bán cho những kẻ giầu nhiều tiền nhưng vô lương tâm. Ồ! Thế ra ngay cả những người bán hàng cũng không
mót, lại còn khuyên người mua hàng chớ có “mót”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét