Vui một chút
Người cao tuổi với chuyện "ấy"
Nhiều
tờ báo gần đây nói nhiều về chuyện “ấy”. Báo Tuổi trẻ có cả một diễn đàn chuyên
đề về chuyện “ấy” giành cho thanh niên. Họ nói bạo mồm, bạo miệng và hơi sống
sượng, không hợp với các cụ. Báo Phụ nữ cũng bàn về chuyện “ấy” nhưng chỉ trong
phạm vi kế hoạch hoá gia đình và an toàn sức khoẻ cho phụ nữ. Các cụ cao tuổi
cũng nên bàn đôi chút về chuyện “ấy” vì nó liên quan đến sức khoẻ và tuổi thọ.
Nói đến chuyện “ấy” với người cao tuổi, nhiều ông bà trẻ sẽ tủm tỉm cho rằng
tác giả chỉ tếu, chuyện “răng chắc…” (he he). Xin thưa không chỉ vui mà rất nghiêm túc!
Tuyên ngôn Victoria về sức khoẻ của người cao tuổi đã nêu
chỉ số sinh học về tuổi thọ của con người là từ 100 đến 150. Chuyện cụ Lã vọng
tho 500 tuổi là ước vọng ngày xưa của con người. Chúc nhau muôn năm, muôn tuổi,
vạn tuế, thiên tuế cũng chỉ trong phạm trù nghi lễ, nhưng chúc nhau bách niên
giai lão đã trở thành hiên thực.Ngày nay khoa học phát triển, đời sống ngày
càng cao, bách niên của con người không còn là hiếm. Nói có sách, mách có chứng
cớ, ở nước Anh cụ Homan Kamen thọ 210 tuổi, sống trải qua 9 đời vua, ở Mỹ có cụ
87 tuổi thi lấy bằng đại học xong mới xây dựng gia thất. Đến nay ở Nhật Bản có tơi 1.5000 cụ trên trăm
tuổi. Ở nước ta số người trăm tuổi chưa vượt 4 con số (số liệu đã lạc
hậu), tương lai sẽ càng ngày càng cao .
Như thế có nghĩa là, ngày nay, ở lứa tuổi 70, 80 thậm chí 90
vẫn còn rất trẻ, chưa phải là già, chưa phải là đã cổ lai hy. Các cụ 80, 90 như
đang trẻ lại thời thanh niên, biểu hiện rõ là các cụ khoái đọc báo Thanh niên,
báo Tuổi trẻ.Nhiều cụ vưỡn làm thơ tình, rất tình, đầy mơ ước.Có cụ 80 vưỡn lên
sân khấu hát tình ca…Cho nên chuyện “ấy”, ở tuổi “chưa già” 70, 80…vẫn là
chuyện “phình phường”. Võ Tắc Thiên (đời Đường), Càn Long (đơi Thanh)-TQ, 80 vẫn còn
ngồi trên ngai vàng trị vì thiên hạ, cai trị đất nước, chuyện cung tần
mỹ nam, mỹ nữ của hai vị hoàng đế này không hiếm, đã được ghi vào sử thi TQ. Ở
VN ta có phong tục không hay lắm, 50 tuổi đã lên lão, 60 đã là thọ, 70 trung
thọ, 80 thượng thọ, 90 đã là tuổi hồng phúc, bách niên là đại hồng phúc. Như
phân tích ở trên thì tuổi này vẫn rất xuân, hạnh phúc vẫn tràn trề. Thế nhưng
sức ép tâm lý xã hội làm cho các ông, nhất là các bà không dám chung chăn chung
gối, rất mặc cảm với chuyện ấy. Cuộc sống cách ly dễ gây ra bệnh tâm lý người
cao tuổi, ảnh hưởng rất lớn đến sức khoẻ tâm thần. Tại sao các cụ lại tự hành khổ
mình như thế! Chung chăn chung gối, sống tình cảm bên nhau, tự nhiên “cầu,
cung” hoà hợp, làm giảm sự lão hoá, sẽ trẻ, minh mẫn nhanh nhẹn như thanh niên,
“hãy đừng nói không với chuyện ấy”!
Ông bà trẻ thì tháng đôi ba lần, cao tuổi hơn thì xuân thu nhị kỳ, dzui dzẻ,
(he… he!). Xin “bật mí” bằng giọng văn chương một chút cho thêm phần lãng mạn
trẻ trung! Hai cụ ông cụ bà chung chăn chung gối, cảnh đêm khuya thanh vắng,
tĩnh mịch trời heo may se lạnh, cụ bà chủ dộng với cụ ông: “Mình ơi, tỉnh dậy chiều em tí!
Đi…i!”.Cụ ông giả vờ kiêu kỳ: “Chuyên ấy, thôi đành ta gác lại.
Mai…i!”. “Cầu” tất phải có
“cung”, cụ ông từ chối giả vờ thế thôi, đâu có dám chối từ: “ Đã
muốn thôi đanh chiều tý dzậy. Nào…ào!O…K “
Hạnh phúc của người cao
tuổi là như thế đấy!
Nhiều ông, nhiều bà khi còn
trẻ, mải bận công tác, hoặc làm việc ở môi trường khó khăn, khi về hưu mới lập
gia thất.cũng nhiều cụ ông cụ bà thiếu người chung chăn gối nên có nhu cầu đi
làm “xây dựng”. Các cụ cũng tìm hiểu, cũng nạp tài, nạp thái, vu quy, lên xe
hoa như ai. Một lần, fetival hoa - Đà Lạt, có tổ chức đám cưới hoa tập thể,
trong 100 đôi uyên ương, cùng với những đôi uyên ương 8X, 9X có một đôi chàng
80 nàng 60, rất đẹp, rất cộng đồng. Các cụ phải “xuống đường” để hoà nhập, biết
đâu bê bê ra đời, biết đâu rồi cũng phải tham gia làm sinh đẻ kế hoạch với đời.
Thật là múa rìu qua mắt các bậc
tiên tri, có gì thất thố, sai sót xin đại xá, dậy bảo.
Nv_chat2006@yahoo.com
Cụ còn OK được khg?
Trả lờiXóa